Trong
cuộc sống có lẽ ai cũng cần đến sự quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ từ những người
xung quanh để vượt qua mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống. Và cũng không ít
lần ta thất vọng vì những việc làm sai trái của bè bạn, người thân. Bạn nên làm
gì trong những hoàn cảnh đó? Hãy tha thứ, quên đi những hận thù và phải luôn
ghi nhớ công ơn của những người đã giúp đỡ bạn, người đã mang đến cho bạn cuộc
sống tươi đẹp ngày hôm nay. Đó cũng chính là ý nghĩa giáo dục mà câu chuyện
" Lỗi lầm và sự biết ơn" muốn gửi đến chúng ta.
"
Những điều viết lên cát sẽ mau chóng xóa nhòa theo thời gian, nhưng không ai có
thể xóa được những điều đã được ghi tạc trên đá, trong lòng người".Đó là
câu nói của người bị miệt thị trong câu chuyện. Thật vậy, câu nói đã mang đến
cho người đọc, người nghe rút ra được bài học kinh nghiệm sống đẹp cho bản
thân.
Điều
mà anh chàng bị miệt thị ghi lên cát là lần anh bị người bạn tốt nhất miệt thị.
Đó đúng là một kỷ niệm buồn, đáng quên đi. Anh ta đã ghi lên cát để điều đó bị
xóa nhòa theo thời gian, bị cát vùi lấp đi cũng như sẽ tan biến dần trong lòng
người. Còn khi người bạn tốt nhất của anh đã cứu anh thì điều đó được khắc lên
đá, điều đó sẽ không bao giờ bị xóa nhòa cũng như điều tốt đẹp một khi đã đi
sâu vào lòng người thì sẽ không bao giờ quên." Vậy mỗi chúng ta hãy học
cách viết nỗi đau buồn, thù hận lên cát và khắc ghi những ân nghĩa lên đá".
Đó là câu cuối chuyện mà tác giả muốn gửi đến chúng ta. Đúng vậy, hãy biết quên
đi sự hận thù, đừng mang nó trong lòng, hãy biết ghi nhớ ân nghĩa. Có như vậy
chúng ta mới có thể sống đẹp và thấy cuộc đời này có ý nghĩa hơn.
Vậy
nỗi buồn đau là gì mà ta phải ghi nó lên cát? Nỗi buồn là khi em bé bị ốm, gia
đình khát khao có tiếng cười của em... Nỗi buồn là khi ông nội tôi qua đời, là
khi đứa cháu bé bỏng ngày nào vẫn được ông thương yêu, chiều chuộng khóc sưng
cả mắt vì nhớ ông... Hay nỗi buồn chỉ đơn giản là khi bị mẹ mắng vì làm sai, là
khi bị điểm kém và hối hận vì đã đi chơi không lo học bài... Hàng ngày ta gặp
phải nhiều nỗi buồn đau, bất hạnh và nhiều khó khăn thử thách trong cuộc sống.
Nhưng hãy nhìn về phía tương lai đừng để những nỗi buồn giày vò bạn. Vì thế,
hãy quên đi những nỗi buồn đau đã làm khổ bạn và tiếp tục bước đi.
Bạn
biết không hậu quả ghê gớm và tai hại nhất do nỗi buồn gây ra chính là sự thù
hận. Ta thù hận những người đã làm cản trở bước tiến trên con đường sự nghiệp
mà ta hàng mơ ước. Ta thù hận những người bạn đã chế giễu ta chỉ vì ta sinh ra
trong một gia đình nghèo. Hay ta hận những người đã chà đạp lên tình cảm trong
trắng của lứa tuổi học trò, chúng đưa ra làm trò cười là đề tài chế giễu của
những kẻ ngu ngốc. Bạn đừng nghĩ rằng sự thù hận chỉ là những ghen tức ở trong
lòng, mà nó chính là thứ vũ khí sắc bén nhất cho những tội ác. Nó dẫn ta lấn
sâu vào con đường tội lỗi. Và dường như cái đích của sự thù hận chính là khi ta
đã " trả thù" cho những người đã gieo dắt vào trong long ta sự thù
hận đó chính là những tội ác không thể tha thứ được. Và đau khổ hơn nữa, khi ta
đã đi đến cái đích cuối cùng thì không chỉ đối phương hay nói cách khác là kẻ
thù của ta bị tổn thương mà ngay cả bản thân mình cũng tan nát.
Thay
vì luôn nhớ tới nỗi buồn và thù hận bạn hãy khắc ghi những ân nghĩa trong lòng.
Vậy bạn có biêtd ân nghĩa là gì? Ân nghĩa là khi ta nhận từ bố món quà sinh
nhật, là khi cầm trên tay quả khế do tay bà vun trồng. Ân nghĩ là những hành
động thể hiện sự biết ơn được nhắc trong bài thơ " Biết ơn":
Ăn
một đĩa muống
Nhớ
người làm ao,
Ăn
một quả đào
Nhớ
người vun gốc,
Ăn
một con ốc
Nhớ
người đi mò,
Sang
đò
Nhớ
người chèo chống,
Nằm
võng
Nhớ
người mắc dây,
Đứng
mát gốc cây
Nhớ
người vun xới.
Ghi
nhớ ân nghĩa là hành động thể hiện sự biết ơn, kính trọng người đã giúp đỡ
mình, đó là một nghĩa cử cao đẹp làm tâm hồn mình trong sáng hơn. Đối với mỗi
người ghi nhớ ân nghĩa trước hết là với những người đã sinh thành dưỡng dục hay
cưu mang mình, đó là những người không thể thiếu trong cuộc đời mình. đặc biệt
công lao của cha mẹ- người đã sinh ra và dạy dỗ ta nên người có lẽ không có
giấy bút nào ghi hết:
Giọt
mồ hôi sa
Những
trưa tháng sáu
Nước
như ai nấu
Chết
cả cá cờ
Cua
ngoi lên bờ
Mẹ
em xuống cấy.
Đó
là công ơn của mẹ, của những người phụ nữ nông dân, sự hi sinh đó là vì con
cái, vì một tương lai tươi sáng hơn. Bên cạnh đó, chúng ta phải ghi nhớ ân
nghĩa của mọi người xung quanh, của thầy cô, bạn bè. Họ luôn có mặt bên cạnh
ta, an ủi chia sẻ những lúc ta gặp phải chuyện buồn hay có những niềm vui. Thầy
cô luôn hết mình dạy dỗ cho ta những điều hay lẽ phải để sau này trở thành
người có ích cho xã hội. Thầy cô như người chèo đò đưa ta đến bến bờ hạnh phúc.
Phải biết ghi lòng tạc dạ những công ơn của thầy cô. Thật đáng xấu hổ cho những
kẻ không biết trân trọng điều này!
Ân
nghĩa còn là thủy chung với chính mình, với quá khứ đã qua, phải luôn nhớ về
những kỉ niệm đẹp, hay những ngày nghèo khó đã trôi qua để sống tốt hơn, có ý
nghĩa hơn trong tương lai. Đó cũng là việc làm thể hiện lòng biết ơn với những
người đã góp công xây dựng và bảo vệ đất nước để ta được sống trong một đất
nước độc lập, tự chủ. Trong thực tế mỗi người dân Việt luôn nhớ tới ngày giỗ Tổ
Hùng Vương- Tổ tiên của người Viẹt đã có công lớn trong việc dựng nước và giữ
nước:
Dù
ai đi ngược về xuôi,
Nhớ
ngày giổ Tổ mùng 10 tháng 3.
Trong
những ngày toàn dân đang hân hoan chào mừng đại lễ " 1000 năm Thăng Long-
Hà nội" hãy hướng về cội nguồn của mình, về thủ đô Hà Nội thân yêu và làm
những công việc thiết thể hiện lòng biết ơn, ghi nhớ ân nghĩa.
Qua
câu chuyện " Lỗi lầm và sự biết ơn" và những việc làm thiết thực
trong đời sống hãy rút ra kinh nghiệm sống cho bản thân để hướng tới một tương
lai tốt đẹp đang chờ đón bạn. Phải biết quên đi nỗi dau buồn và sự thù hận, ghi
nó lên bãi cát và luôn ghi nhớ ân nghĩa để nó được khắc ghi lên đá, trong lòng
người. Và hãy nhớ rằng một trái tim khỏe mạnh là một trái tim luôn hướng về
lòng nhân đạo, niềm vui và không có chỗ cho sự hận thù.
Là
một học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, tương lai đang rộng mở phía trước
hãy sống hết mình vì mọi người và đừng bao giờ quên những ân nghĩa mà mọi người
đã làm cho mình. Đừng làm mất thời gian cho nỗi buồn và sự hận thù để thấy cuộc
sống mới tươi đẹp và có ý nghĩa làm sao.