ĐỀ
LUYỆN TẬP TỔNG HỢP 2020 – 2021_16
Chủ
đề: 2021 SẼ ĐẸP HƠN CHỨ?
Chính bạn có trở thành một con người
tốt đẹp hơn không, trong năm 2021?
Câu
1.
Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:
2020
- một năm dữ - "một năm không muốn nhớ nhưng vĩnh viễn không thể nào
quên" như lời ca sĩ Phan Mạnh Quỳnh chiêm nghiệm. Và 2021 - một năm đầy dự
cảm mơ hồ nhưng cũng không thiếu niềm hi vọng - đang đến.
"Năm
qua học được gì ư? Học yêu thương nhau hơn. Trong hiểm nguy, chúng ta học kỷ luật
và dang rộng đôi tay cứu nhau. Một năm kinh khủng, may là nó đã qua. Và chúng
ta có quyền hi vọng lại ở sự may mắn của loài người" - nhạc sĩ Quốc Bảo
nói với Tuổi Trẻ.
Có
lẽ nhiều người sẽ bật cười khi hồi tưởng những điều ước của chính mình cách đây
một năm, khi năm 2020 vừa chạm ngõ. Chúng ta đã mong mỏi rằng trong một năm đặc
biệt với những chữ số đẹp như mơ ấy, những điều tốt đẹp sẽ đến, ta sẽ thành đạt
hơn, phong phú hơn, rực rỡ hơn, yêu thương nhiều hơn. Nhưng nhìn lại năm qua,
nhiều người chẳng nhớ nổi gì ngoài mất mát. Chỉ có điều, đúng là chúng ta yêu
thương nhiều hơn.
Nhờ
năm qua, chúng ta bắt đầu biết ơn những may mắn bé nhỏ mà trước đây mình chẳng
hề coi trọng. Chúng ta cảm ơn vì được an toàn, được sống, được có thu nhập.
Chúng ta sẽ nhận ra rằng ta vẫn cống hiến nhưng có lúc sẽ chẳng nhận lại được
gì cả. Thế nhưng, đó lại không phải lý do để ta ngừng cống hiến. Sự suy tàn gần
với ngày tái sinh, chỉ cần ta đủ bền bỉ để sống sót qua quãng suy tàn.
Cuộc
sống không chỉ xoay quanh những khoảnh khắc huy hoàng trên Facebook để nhận về
lời tán tụng. Cuộc sống là chuỗi ngày bền bỉ vật lộn với từng cột mốc khó khăn,
trong thầm lặng, đôi khi không được ai ghi nhận nhưng chính chuỗi ngày ấy lại
góp phần hoàn thiện mỗi người.
(Theo
Chiêm nghiệm đầu
năm: Yêu thương, biết ơn và cười nhiều hơn, tuoitre.vn)
a. Theo tác giả, năm 2020 bắt chúng ta nhận ra điều gì?
b. Tìm và ghi lại thành
phần biệt lập được sử dụng trong đoạn văn in đậm.
c. Em hiểu lời chiêm nghiệm
về năm 2020 của ca sĩ Phan Mạnh Quỳnh: một
năm không muốn nhớ nhưng vĩnh viễn không thể nào quên thế nào?
d. Em có đồng tình với ý
kiến của nhạc sĩ Quốc Bảo: Trong hiểm nguy, chúng ta học kỷ luật và dang rộng
đôi tay cứu nhau không? Vì sao? (Trả lời khoảng 4-6 dòng)
Câu
2.
Virus COVID-19 là một thảm họa lớn. Nó được
gửi đến để nhắc nhở chúng ta về những bài học mà chúng ta dường như đã quên và
điều quan trọng là liệu chúng ta có thực sự muốn học được gì từ chúng hay
không.
- Đại dịch lần này cho ta cơ hội nhận ra rằng hạnh
phúc đến từ những điều giản đơn hằng ngày, và quan trọng nhất, là những thứ
phi vật chất.
-
Phải đến khi khao khát được ra ngoài hít thở bầu không khí trong lành, tắm dưới
bóng mát của cây xanh, chúng ta mới nhận ra con người không thể sống thiếu
thiên nhiên.
-
Đại dịch COVID-19 đẩy tất cả chúng ta vào một hiện thực khó khăn. Nhưng bạn có
thể xem thời gian này như một cơ hội để học hỏi và phát triển, bởi vì
vào những thời điểm bế tắc, con người luôn khám phá ra sức mạnh và sự kiên trì
bên trong mình.
Chọn một bài học từ đại dịch
COVID-19 được gợi ra ở trên, em hãy viết bài văn ngắn (khoảng
500 chữ) trình bày suy nghĩ của bản thân về bài học ấy.
Câu 3. “Thơ là âm nhạc của tâm hồn
nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm”( Voltaire). Âm nhạc có muôn vàn giai điệu
ngân nga, trầm bổng, vui tươi, não nề… và thơ cũng là sự thể hiện của muôn vàn
cảm xúc khác nhau: vui, buồn, nhớ thương, giận hờn….
Đó
là tiếng thơ ngợi ca như một nốt nhạc ngọt ngào ca ngợi người phụ nữ đức
hạnh, tài giỏi, xinh đẹp của Nguyễn Du trong đoạn thơ: Kiều càng sắc sảo mặn
mà, So bề tài sắc lại là
phần hơn: Làn thu thuỷ nét xuân
sơn, Hoa ghen thua thắm
liễu hờn kém xanh. Một hai nghiêng nước
nghiêng thành, Sắc đành đòi một tài
đành hoạ hai. Thông minh vốn sẵn
tính trời, Pha nghề thi hoạ đủ
mùi ca ngâm. Cung thương làu bậc
ngũ âm, Nghề riêng ăn đứt Hồ
cầm một trương. Khúc nhà tay lựa nên
chương, Một thiên “Bạc mệnh”
lại càng não nhân. (Truyện Kiều, Nguyễn Du) |
Đó là tiếng hát với tâm trạng vui tươi,
hào hứng của tinh thần hăng say lao động, tràn đầy sự lạc quan của người Ngư dân trong đoạn thơ: Ta hát bài ca gọi cá
vào, Gõ thuyền đã có nhịp
trăng cao, Biển cho ta cá như
lòng mẹ, Nuôi lớn đời ta tự
buổi nào. Sao mờ, kéo lưới kịp
trời sáng, Ta kéo xoăn tay chùm
cá nặng, Vảy bạc đuôi vàng loé
rạng đông, Lưới xếp buồm lên đón nắng hồng. (Đoàn
thuyền đánh cá, Huy Cận) |
Đó là nỗi day dứt,
niềm nhớ thương khôn nguôi của Bác Hồ và ước mong được gặp vị cha già dân tộc
của người con miền Nam Viễn Phương trong đoạn thơ: Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương
hàng tre bát ngát Ôi! Hàng tre xanh xanh
Việt Nam Bão táp mưa sa đứng
thẳng hàng. Ngày ngày mặt trời đi
qua trên lăng Thấy một mặt trời
trong lăng rất đỏ. Ngày ngày dòng người
đi trong thương nhớ Kết tràng hoa dâng bảy
mươi chín mùa xuân… (Viếng lăng Bác,
Viễn Phương) |
Học sinh được chọn 1 trong 2 đề sau:
Đề 1. Em hãy viết bài văn
trình bày cảm nhận về một trong ba tấm lòng trên. Từ đó, liên hệ với một tác
phẩm khác để làm nổi bật nội dung mà em chọn.
Đề 2. Văn học sinh ra để cho đời thêm hoa thơm
trái ngọt, để tiếng hát ngợi ca sự sống vút cao trên mỗi trang văn, trang thơ. Thơ văn là bạn tâm
tình, sẽ chia bao buồn vui với loài người và thơ là sức đồng cảm mãnh liệt ,
quảng đại đến với mọi tâm hồn.
Từ những trải nghiệm
trong quá trình đọc tác phẩm văn chương, em hãy viết bài văn với nhan đề: Thơ
văn nâng đỡ tâm hồn con người.