Tại sao anh
yêu xứ sở của anh? Câu hỏi ấy chắc làm nẩy nở trong óc bạn biết bao nhiêu là
câu trả lời . Như tôi yêu xứ sở của tôi vì mẹ tôi sinh trưởng ở đấy ; vì nguồn
máu trong huyết quản của tôi đều là của người ; vì trong khu đất thánh kia đã
chôn vùi tất cả những người quá cố mà mẹ tôi thương, mà cha tôi trọng ; vì cái
đất mà tôi sinh, thứ tiếng tôi nói, quyển sách tôi học, các em tôi, chúng bạn
tôi và một dân tộc lớn chung sống với tôi, cảnh đẹp của tạo hóa bao bọc chung
quanh tôi, tóm lại tất cả những sự vật mà tôi đã trông thấy, tất cả những cái
gì mà tôi yêu, tất cả những cái gì mà tôi quí, nhất nhất đều thuộc về xứ sở của
tôi cả.
Vậy yêu quê hương là yêu thương gắn bó với mảnh
đất – con người quê hương, biết rung động trước những vẻ đẹp của thiên nhiên đất
nước, vui buồn với vận mệnh dân tộc. Tình yêu quê hương bắt đầu từ những điều
nhỏ nhặt hàng ngày, những tình cảm đôi lứa, tình yêu sự gắn bó với gia đình,
làng quê, đó là tình cảm trong sáng nhất, cao cả và góp phần làm thanh lọc tâm
hồn con người. Đó cũng là tình cảm gắn kết cá nhân với cộng đồng, tạo nên sự đồng
cảm, sự lắng đọng sâu sắc và thường trực trong trái tim con người. Chính sự gắn
kết ấy làm nên sức mạnh đoàn kết dân tộc, thành ý chí bất khuất, sức mạnh chiến
đấu, quyết tâm bảo vệ đất nước, đánh đuổi ngoại xâm, ý thức xây dựng đất nước
đàng hoàng hơn, to đẹp hơn.
Không thể yêu
đất nước, yêu dân tộc mà không xuất phát từ tình cảm yêu mến, gắn bó với nơi
chôn nhau cắt rốn, gia đình, làng xóm, yêu những con người gần gũi quanh ta.
Đúng như Tố Hữu nói: “Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịt – Như mẹ cha ta, như vợ
như chồng”, mở rộng ra tình cảm ấy còn là tình yêu đôi lứa, là cơ sở để “người
yêu người, sống để yêu nhau”. Tình yêu ấy không hẳn chỉ thể hiện qua hành động
đứng lên đánh lại kẻ thù, mà trước tiên phải xuất phát từ nỗi đau buồn khi nước
mất nhà tan, nỗi uất nghẹn khi quê hương bị kẻ thù giày xéo. Không thể có tình
yêu dân tộc chung chung nếu không xuất phát từ tình yêu con người cụ thể. Từ nhận
thức đến tình cảm, từ suy nghĩ đến hành động luôn thường trực tình cảm yêu quê
hương đất nước.
Bản thân mỗi
học sinh chúng ta cũng phải luôn xác định quan niệm đúng đắn về lòng yêu quê
hương, bằng cách luôn trau dồi tu dưỡng những tình cảm nhân văn, phải sống đẹp
với mọi người, biết rung động trước cái đẹp cuộc sống quanh ta. Khi còn là học sinh, biết yêu mến
con người và mảnh đất mà ta đang sống, đang tiếp xúc hàng ngày, biến tình cảm
thành hành vi ứng xử hàng ngày, có mục đích, có hoài bão vun trồng tài năng để
sau này cống hiến cho đất nước, thiết tưởng cũng là ươm mầm cho lòng yêu quê
hương đất nước ngày càng phát triển bền vững hơn.
Tổng thống
Hoa Kỳ JF Kennedy có lần đã nói: Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho bạn, mà hãy tự hỏi
bạn đã làm gì cho Tổ quốc? Một xã hội đa chủng và tạp nhạp như Hoa kỳ mà họ còn
nói đến tổ quốc, đến quê hương, huống chi là người Việt Nam chúng ta. Chúng ta phải hãnh diện vì mình là người Việt Nam, có
tiếng nói riêng, có chữ viết riêng, có nền văn hóa riêng, không giống một dân tộc
nào cả.