Con người bao giờ cũng sống trong một môi trường nhất định.
Môi trường đó có thể lúc đầu là tốt nhưng sau có thể là xấu do sự tác động của
con người. Môi trường đang là sự quan tâm mang tính toàn cầu, không chỉ thế giới
mà cả Việt Nam. Ô nhiễm môi trường và tác hại mà nó gây ra ngày càng nặng nề.
Cho nên những năm gần đây chính phủ Việt Nam đã có những hành động thiết thực
kêu gọi mọi người : " Hãy vì môi
trường sống của chúng ta ngày càng xanh, sạch, đẹp "
Tại sao chúng ta lại
phải bảo vệ môi trường và xây dựng môi trường xanh, sạch, đẹp ?
Môi trường
là nơi con người sống và làm việc . Hoạt động đó tạo nên hai yếu tố : thiên
nhiên và con người. Thiên nhiên bao gồm các nguồn tài nguyên thiên nhiên, khoáng
sản .. đặc biệt là cây xanh giúp cân bằng hệ sinh thái động thực vật hài hoà
các yếu tố tự nhiên bảo đảm duy trì sự sống cho con người. Môi trường xanh đồng
thời cũng phải là môi trường sạch và đẹp. Sạch ở đây có nghĩa là sạch sẽ thể hiện
ngay trong ý thức của con người: không xả rác ra đường phố. Còn đẹp là một nhu
cầu tất yếu mà con người ai cũng muốn hưởng thụ. Cho nên xây dựng môi trường
xanh, sạch, đẹp cần phải có 3 yếu tố cấu thành: xanh, sạch, đẹp. Đảm bảo sức
khoẻ cho con người mà còn tạo cảm giác sảng khoái, dễ chịu.
Con người
sẽ phải chịu nhiều hậu quả của việc môi trường sống đang bị đe doạ nghiêm trọng.
Nguyên nhân gây ô nhiễm môi trường có thể là do: con người và thiên nhiên (động
đất, sóng thần … ) nhưng chủ yếu là do con người. Cuộc cách mạng khoa học kĩ
thuật lần thứ 2 đã đem lại nhiều thành tựu khoa học rực rỡ : chế tạo máy, xe
tăng, tàu ngầm …Bên cạnh đó con người cũng xả ra môi trường một lượng rác thải
vô cùng lớn gây ô nhiễm môi trường. Theo các nhà khoa học chỉ trong 100 năm trở
lại đây nhiệt độ Trái Đất sẽ tăng 0,6 C gây ra hiệu ứng nhà kính. Tầng ôzôn bị
chọc thủng ở nam cực - tia cực tím làm ảnh hưởng đến sức khoẻ gây ra các bệnh về
mắt. Làm băng ở 2 cực tan dần ra khiến cho mực nước biển dâng cao làm ngập lụt
nhiều phố xá, nhà cửa. Con người sẽ mất đi những cảnh đẹp, những bãi biển đẹp .
Các tàu chở dầu hàng chục tấn do mưa bão bị đắm tàu gây ra sự cố tràn dầu làm
nhiều sinh vật biển chết, cảnh đẹp của biển mất đi gây nhiều hậu quả về sau .
Ở Việt Nam
những năm gần đây, các trận bão diễn ra liên tục với quy mô và sức tàn phá ngày
càng khủng khiếp. Đặc biệt là trận lụt lịch sử năm 2008 làm ngập lụt nhiều tuyến
phố ở Hà Nội. Giữa lòng thủ đô người dân vẫn tung tăng bắt cá. Gây ra nhiều thiệt
hại to lớn về người và của. Làm tan nát hạnh phúc của nhiều gia đình: con mất
cha, bà mất cháu, vợ mất chồng. Xã hội đang cần nhiều hơn nữa sự quan tâm chia
sẻ của cộng đồng đối với các nạn nhân bị thiên tai, lũ lụt như: ủng hộ quần áo,
tiền, sách vở …Đó là hậu quả của việc chặt phá rừng đầu nguồn một cách vô tội vạ.
Hàng nghìn, hàng vạn hécta rừng bị chặt phá vì nguồn lợi trước mắt mà một số
người đã khai thác gỗ bừa bãi, săn bắn các động vật quí hiếm như hổ báo, sư tử
, người dân đốt rừng làm nương rẫy. Nhiều quả đồi có diện tích rừng bao phủ nay
bị trọc lóc như đầu ông sư. Đất đai cằn cỗi, bạc màu do mưa xuống rửa trôi các
chất dinh dưỡng. Nhiều cây rừng bị chặt phá nằm ngổn ngang, cây to ngã xuống đè
chết cây bé. Ông cha ta có câu " rừng vàng, biển bạc " như vậy quả là
rất đúng. Rừng cung cấp gỗ để sản xuất giấy, chế biến đồ mĩ nghệ … Biển cho ta
nguồn lợi về thuỷ sản, du lịch, ngắm cảnh đẹp. Nhưng rừng và biển không phải là
vô tận. Cây chặt mãi cũng hết. Tôm cá nào kịp sinh sản với kiểu đánh bắt có
tính chất huỷ diệt: dùng điện, kích, thuốc nổ … Làm cho nhiều sinh vật đưới nước
chết! Thử hỏi khai thác mà không đi đôi với bảo vệ và phát triển thì các nguồn
tài nguyên đó cũng cạn kiệt. Các nhà máy, xí nghiệp thải các chất thải công
nghiệp như: túi ni lông cho dù đem chôn hoặc đốt cũng gây ô nhiễm môi trường.
Nước thải trong công nghiệp và trong sinh hoạt không qua sử lí đổ thẳng ra sông
suối. Con sông Tô Lịch ở Hà Nội một thời mộng mơ, nước trong xanh đi vào thơ
văn nay chỉ thấy một màu nước đen ngòm. Ô nhiễm môi trường cũng là nguồn bùng
phát, lây lan các bệnh dịp nguy hiểm như: thổ tả, H5N1, sốt xuất huyết ….
Ở nông thôn người
dân còn quá lạm dụng thuốc bảo vệ thực vật. Cứ phun nhiều, bón nhiều làm cho sản
phẩm ngày càng to ra trông đẹp mắt dẫn đến ô nhiễm các môi trường: đất, nước,
không khí…
Quả là tình trạng
ô nhiễm môi trường đã đến mức báo động đỏ: SOS! Chúng ta phải làm gì đây để cứu
lấy màu xanh của chúng ta, cứu lấy môi trường, cứu lấy Trái Đất - ngôi nhà
chung của chúng ta?
Chúng ta phải có
ý thức bảo vệ môi trường bằng những việc làm hết sức nhỏ bé như: bỏ rác đúng
nơi qui định. Giáo dục mọi người hãy bảo vệ môi trường sống. Đấu tranh với các
hành vi phá hoại môi trường, tố giác những kẻ phá hoại. Cung cấp tiền của, trồng
thêm nhiều cây xanh để phủ xanh đất trống, đồi núi trọc theo lời Bác Hồ dạy:
"
Mùa xuân là tết trồng cây
Làm cho đất
nước càng ngày càng xuân "
Các chất thải
công nghiệp phải qua xử lí mới được thải vào môi trường, nếu vi phạm sẽ bị sử
phạt thật nặng. Việt Nam cũng là nước tham gia nghị định thư Tôkyôtô của Liên Hợp
Quốc về cắt giảm lượng khí thải. Tích cực chủ động, sáng tạo tìm ra nhiều nguồn
năng lượng mới thay thế các nguồn năng lượng hoá thạch như : năng lượng gió,
năng lượng Mặt Trời …
Hiện nay vấn đề
bảo vệ môi trường không chỉ là vấn đề của riêng một quốc gia nào hết mà là của
toàn nhân loại. Môi trường sống bị đe doạ đưa ra những cảnh báo dữ dội đối với
loài người . Hãy bảo vệ môi trưòng như bảo vệ cuộc sống của chính chúng ta! Mỗi
chúng ta hãy chung tay góp sức làm cho Trái Đất thực sự trở thành ngôi nhà
chung bình yên, tươi đẹp của toàn nhân loại !
Lê Văn Hoàng- Phí Ngọc Thành